Nguồn cảm hứng Chu lâm dã sử

Tiêu đề của cuốn tiểu thuyết này bắt nguồn từ khúc ca "Chu Lâm" (株林) được thu thập trong Kinh Thi;[8] theo nhà phê bình Khổng Dĩnh Đạt (孔穎達) trong Mao thi chính nghĩa (毛詩正義),[9] khúc ca này nhằm chủ ý quở trách Trần Linh Công (陳靈公) vì quan hệ tình ái bất chính của ông với nàng mỹ nữ quý tộc Hạ Cơ (夏姬),[10] mang "vẻ đẹp khuynh quốc... suýt chút nữa đã khiến nước Trần diệt vong"[9] và "theo truyền thống được coi là một trong những phụ nữ độc ác nhất thời cổ đại Trung Quốc."[3] Nhân vật chính trong truyện dựa trên nguyên mẫu Hạ Cơ,[7] dù cho cô nàng mang tên Tố Nga, rõ ràng là ám chỉ đến cuốn tiểu thuyết khiêu dâm có tranh minh họa "cực hiếm" Tố Nga thiên (素娥篇); xuất bản khoảng năm 1610.[5]

Nhiều câu chuyện liên quan đến "người phụ nữ đầu tiên trẻ mãi không già rồi sau thăng linh nhờ tập luyện bí thuật phòng the với nhiều đối tác" có trước Chu lâm dã sử.[5] Ví dụ, trong Liệt tiên truyện (列仙傳), nữ nhân vật chính tên gọi Nữ Hoàn (女丸) được vị thầy bí ẩn am hiểu thuật phòng the chỉ dạy.[5] Tương tự như vậy, trong điển tịch thời Hán Ngọc phòng bí quyết (玉房秘訣), nữ đạo sĩ Tây Vương Mẫu (西王母) theo như mô tả có dính líu đến "ham muốn tình dục theo kiểu sáng e thẹn tối mãnh liệt".[6]

Xuyên suốt cuốn tiểu thuyết, tác giả chuyển thể những cảnh khiêu dâm từ một số nguồn tài liệu khác. Ví dụ, một cảnh tả nhân vật chính ở nước Sở, bị bỏ lại trong tình trạng đáng thương cùng đứa con riêng, là "một đoạn sao chép thẳng thừng" từ Vu sơn diễm sử (巫山豔史).[11] Chu lâm dã sử cũng phơi bày màn tranh luận "cực kỳ bối rối" về đồ chơi tình dục; chẳng hạn một cái dương vật giả biến thành quả chuông Miến Điện mà không có bất kỳ lời giải thích nào, mà Olivia Milburn cho rằng có thể là do "tự ý thêm thắt câu chữ bị cắt xén từ một nguồn tài liệu không xác định nào đó".[12]